Tâm Sự Yêu Nhầm Hot Girl Chập 5 |
Tâm Sự Yêu Nhầm Hot Girl Chập 5
Chương 5:Quá khứ...Nỗi đau...Chôn vùi miền kí ức...(tiếp)8:00 AM
Mất gần 1 tiếng đồng hồ em mới chuẩn bị xong giai đoạn “làm đẹp”, các thím có nói gì lúc này thì em cũng…kệ! Vui mà…hẹn hò mà…
Đứng trước cửa nhà ẻm bấm chuông, hồi hộp lắm các thímc ạ, nói thật thì mặt em lúc này phởn không tả được cứ như kiểu học sinh cấp 3 được chọn đi thi tỉnh ấy!
…5 phút, rồi 10 phút…chẳng thấy động tĩnh gì, tôi bắt đầu đứng ngồi không yên. Tôi vốn có tính xấu, người ta chờ mình thì không sao, nhưng hễ tôi phải đợi ai đó khoảng mươi mười lắm phút là tôi bỏ về ngay. Cũng may đây là trường hợp ngoại lệ không thì…
Đang giết thời gian bằng cách cố bấm cái chuông cửa nhà em thì em ý bước ra…Oh God…là Trâm đây sao, nhưng sao em khác quá. Hôm nay em mặc một chiếc váy trắng xòe dài chấm gối, phần eo váy được tô điểm bằng một chiếc thắt lưng nhỏ ôm trọn vòng eo thon gọn của em, mái tóc buông xõa tự nhiên, phía đuôi tóc được uốn xoăn nhẹ. Trông em lúc này thật xinh xắn, rất ra dáng một cô thiếu nữ.
Chơi với Trâm từ bé, tính tình, sở thích lẫn phong cách ăn mặc của Trâm tôi đều thuộc lòng, Trâm không cầu kì trong khoản ăn mặc cho lắm, thường là áo T-Sirt, quần Short jean, nhưng tuyệt nhiên chưa thấy em mặc váy như thế này bao giờ…Nó khiến tôi bối rối.
- Đi thôi anh kẻo nắng!
- Ơ…ừ! – Tôi luống cuống
- Hi. Nhìn mãi lồi mắt ra đấy.
- Hôm nay em mặc váy nhìn khác quá. Anh suýt không nhận ra!
- Tại anh chưa thấy đó thôi, chứ trước giờ em vẫn mặc váy mà. – Nàng cười tươi
Trâm nói cũng đúng, từ khi vào cấp 3 tôi và em cũng ít có cơ hội đi chơi cùng nhau, nếu có đi thì 2 đứa cũng chỉ loanh quanh trong khu phố uống nước rồi ăn kem. Cơ mà Trâm cũng đâu còn là cô bé suốt ngày lẽo đẽo theo tôi ngày nào…Giờ đây em đã trưởng thành và điều đó càng khiến tôi nhớ lại những ngày thơ ấu!
Đèo em đi trên con đường phủ đầy tán lá xanh mơn mởn, một vài tía nắng xuyên qua kẽ lá vương lại trên đôi vai em càng khiến em trở nên nổi bật. Mọi ánh mắt như đang đổ dồn về phía em, mấy thằng trẻ trâu thì lại nhìn tôi với ánh mắt gato thấy rõ…Bố mày kệ! Mấy khi mới được dịp vênh váo. ^^!
Dừng xe trước Book Shop, đây là địa điểm mà tôi vẫn thường xuyên mò tới để…tránh nóng! Theo chân em đi lòng vòng khắp sảnh tầng 1 mà vẫn chưa thấy dấu hiệu nơi em dừng lại. Hình như em đang tìm kiếm thứ gì đó…
- À há…Thấy mày rồi nhé. – Giọng em rất vui, thì ra thứ em đang cố tìm kiếm nãy giờ là một cuốn tiểu thuyết…dày cộp và có cái tên rất – quái – gở…”Tình yêu thời thổ tả”.
Đưa nó cho tôi em lại tiếp tục dảo bước với vẻ mặt hứng khởi, tôi chưa từng thấy em như thế. Không hiểu có điều gì hấp dẫn ở cuốn sách này mà khiến em vui đến vậy! Phần tôi vì học ngu văn từ bé nên tất cả những thứ gì dày…và chi chít chữ thì tôi không bao giờ đụng tới. Ngoại trừ một lần duy nhất tôi thức trắng đêm để đọc cuốn “Pháo đài số” của Dan Brown.
Loanh quanh vài vòng nữa, em chọn thêm cho mình 2 cuốn…vẫn là tiểu thuyết nhưng lần này là của tác giả người Nhật, tên sách là gì thì tôi chẳng quan tâm. Miễn sao em vui là được, rời Book Shop tôi dẫn em vào một quán nước ngồi nghỉ chân.
- Hihi…Hôm nay chọn được nhiều sách ưng ý. Vui quá! – Em cười nói vui vẻ
- À anh thích đọc không? Em tặng anh muốn cuốn nhé!
- À…uhm…Khi nào em đọc xong cho anh mượn cũng được! – Thấy em vui tôi không nỡ làm em cụt hứng.
- Bắt được quả tang mày đánh lẻ nhé. – Là giọng thằng L.sex, cái thằng này kiếp trước không biết nợ nần gì nó mà sao kiếp này nó ám tôi hoài. >”<
- Lẻ…lẻ cái đầu mày - mày cũng thế còn nói gì tao?
- Anh Nhật còn nhớ em không thế? – Con bé đi cùng thằng L lên tiếng, nhỏ này thì tôi biết, nó tên Lan học 11 Văn nhìn mặt mũi thì cũng không đến nổi nhưng ấn tượng nhất khiến tôi không thể nào quên là đó là bộ răng “Ăn đủ đủ không cần thìa” của em ấy.
- Nhớ chứ…quên sao được! Lan 11 văn đúng không?
- Ờ…Thằng này nhìn thế mà trí nhớ tốt phết! – Thằng L bắt đầu bố láo
- Nhìn 2 cô cậu tình tứ, lại còn nắm tay nắm chân thế kia chắc là đang hẹn hò hả? – Tôi cười
- Dạ! Hôm nay được nghỉ em với anh L rủ nhau đi chơi lòng vòng thôi ạ. - Nhỏ Lan thanh minh.
- Ủa! Mà anh Nhật đi cùng em gái hả, trông xinh xắn thế?
Nghe 2 từ “em gái” mà tôi suýt nữa sặc nước. Éo mọe! Con nhỏ này đã xấu người thì chớ lại còn thêm cái tính vô duyên. Cũng may thằng L “nghe nhạc hiệu đoán chương trình” tốt nên nó chuyển chủ đề ngay:
- Đây là bé Trâm, năm nay em ý học 10 Lý đấy!
- Trà! Xinh xắn mà cũng học giỏi quá ta.
- Dạ. Cũng may mà em vừa đủ điểm đầu vào ạ!
Các thím cố gắng hóng chương 6 của "YÊU NHẦM HOT GIRL" nhé. Link page F.B cho những ai chưa biết:
Chương 5:Quá khứ...Nỗi đau...Chôn vùi miền kí ức...(tiếp)8:00 AM
Mất gần 1 tiếng đồng hồ em mới chuẩn bị xong giai đoạn “làm đẹp”, các thím có nói gì lúc này thì em cũng…kệ! Vui mà…hẹn hò mà…
Đứng trước cửa nhà ẻm bấm chuông, hồi hộp lắm các thímc ạ, nói thật thì mặt em lúc này phởn không tả được cứ như kiểu học sinh cấp 3 được chọn đi thi tỉnh ấy!
…5 phút, rồi 10 phút…chẳng thấy động tĩnh gì, tôi bắt đầu đứng ngồi không yên. Tôi vốn có tính xấu, người ta chờ mình thì không sao, nhưng hễ tôi phải đợi ai đó khoảng mươi mười lắm phút là tôi bỏ về ngay. Cũng may đây là trường hợp ngoại lệ không thì…
Đang giết thời gian bằng cách cố bấm cái chuông cửa nhà em thì em ý bước ra…Oh God…là Trâm đây sao, nhưng sao em khác quá. Hôm nay em mặc một chiếc váy trắng xòe dài chấm gối, phần eo váy được tô điểm bằng một chiếc thắt lưng nhỏ ôm trọn vòng eo thon gọn của em, mái tóc buông xõa tự nhiên, phía đuôi tóc được uốn xoăn nhẹ. Trông em lúc này thật xinh xắn, rất ra dáng một cô thiếu nữ.
Chơi với Trâm từ bé, tính tình, sở thích lẫn phong cách ăn mặc của Trâm tôi đều thuộc lòng, Trâm không cầu kì trong khoản ăn mặc cho lắm, thường là áo T-Sirt, quần Short jean, nhưng tuyệt nhiên chưa thấy em mặc váy như thế này bao giờ…Nó khiến tôi bối rối.
- Đi thôi anh kẻo nắng!
- Ơ…ừ! – Tôi luống cuống
- Hi. Nhìn mãi lồi mắt ra đấy.
- Hôm nay em mặc váy nhìn khác quá. Anh suýt không nhận ra!
- Tại anh chưa thấy đó thôi, chứ trước giờ em vẫn mặc váy mà. – Nàng cười tươi
Trâm nói cũng đúng, từ khi vào cấp 3 tôi và em cũng ít có cơ hội đi chơi cùng nhau, nếu có đi thì 2 đứa cũng chỉ loanh quanh trong khu phố uống nước rồi ăn kem. Cơ mà Trâm cũng đâu còn là cô bé suốt ngày lẽo đẽo theo tôi ngày nào…Giờ đây em đã trưởng thành và điều đó càng khiến tôi nhớ lại những ngày thơ ấu!
Đèo em đi trên con đường phủ đầy tán lá xanh mơn mởn, một vài tía nắng xuyên qua kẽ lá vương lại trên đôi vai em càng khiến em trở nên nổi bật. Mọi ánh mắt như đang đổ dồn về phía em, mấy thằng trẻ trâu thì lại nhìn tôi với ánh mắt gato thấy rõ…Bố mày kệ! Mấy khi mới được dịp vênh váo. ^^!
Dừng xe trước Book Shop, đây là địa điểm mà tôi vẫn thường xuyên mò tới để…tránh nóng! Theo chân em đi lòng vòng khắp sảnh tầng 1 mà vẫn chưa thấy dấu hiệu nơi em dừng lại. Hình như em đang tìm kiếm thứ gì đó…
- À há…Thấy mày rồi nhé. – Giọng em rất vui, thì ra thứ em đang cố tìm kiếm nãy giờ là một cuốn tiểu thuyết…dày cộp và có cái tên rất – quái – gở…”Tình yêu thời thổ tả”.
Đưa nó cho tôi em lại tiếp tục dảo bước với vẻ mặt hứng khởi, tôi chưa từng thấy em như thế. Không hiểu có điều gì hấp dẫn ở cuốn sách này mà khiến em vui đến vậy! Phần tôi vì học ngu văn từ bé nên tất cả những thứ gì dày…và chi chít chữ thì tôi không bao giờ đụng tới. Ngoại trừ một lần duy nhất tôi thức trắng đêm để đọc cuốn “Pháo đài số” của Dan Brown.
Loanh quanh vài vòng nữa, em chọn thêm cho mình 2 cuốn…vẫn là tiểu thuyết nhưng lần này là của tác giả người Nhật, tên sách là gì thì tôi chẳng quan tâm. Miễn sao em vui là được, rời Book Shop tôi dẫn em vào một quán nước ngồi nghỉ chân.
- Hihi…Hôm nay chọn được nhiều sách ưng ý. Vui quá! – Em cười nói vui vẻ
- À anh thích đọc không? Em tặng anh muốn cuốn nhé!
- À…uhm…Khi nào em đọc xong cho anh mượn cũng được! – Thấy em vui tôi không nỡ làm em cụt hứng.
- Bắt được quả tang mày đánh lẻ nhé. – Là giọng thằng L.sex, cái thằng này kiếp trước không biết nợ nần gì nó mà sao kiếp này nó ám tôi hoài. >”<
- Lẻ…lẻ cái đầu mày - mày cũng thế còn nói gì tao?
- Anh Nhật còn nhớ em không thế? – Con bé đi cùng thằng L lên tiếng, nhỏ này thì tôi biết, nó tên Lan học 11 Văn nhìn mặt mũi thì cũng không đến nổi nhưng ấn tượng nhất khiến tôi không thể nào quên là đó là bộ răng “Ăn đủ đủ không cần thìa” của em ấy.
- Nhớ chứ…quên sao được! Lan 11 văn đúng không?
- Ờ…Thằng này nhìn thế mà trí nhớ tốt phết! – Thằng L bắt đầu bố láo
- Nhìn 2 cô cậu tình tứ, lại còn nắm tay nắm chân thế kia chắc là đang hẹn hò hả? – Tôi cười
- Dạ! Hôm nay được nghỉ em với anh L rủ nhau đi chơi lòng vòng thôi ạ. - Nhỏ Lan thanh minh.
- Ủa! Mà anh Nhật đi cùng em gái hả, trông xinh xắn thế?
Nghe 2 từ “em gái” mà tôi suýt nữa sặc nước. Éo mọe! Con nhỏ này đã xấu người thì chớ lại còn thêm cái tính vô duyên. Cũng may thằng L “nghe nhạc hiệu đoán chương trình” tốt nên nó chuyển chủ đề ngay:
- Đây là bé Trâm, năm nay em ý học 10 Lý đấy!
- Trà! Xinh xắn mà cũng học giỏi quá ta.
- Dạ. Cũng may mà em vừa đủ điểm đầu vào ạ!
Các thím cố gắng hóng chương 6 của "YÊU NHẦM HOT GIRL" nhé. Link page F.B cho những ai chưa biết: