Tâm Sự Yêu Nhầm Hot Girl Chập 6 |
Tâm Sự Yêu Nhầm Hot Girl Chập 6
Xin lỗi các thím vì em đã lặn mấy ngày hôm nay, vừa rồi lượn xem Review thấy mấy thím kêu nhiều quá, có thím còn hỏi em ngỏm rồi à??? Thím ý ác vl ra ý...Cơ mà tí ngỏm thật! Số là em mới đi mỏ ruột thừa về đấy các thím...Nên đành bỏ thớt mọc rêu...
Chương 6: Quá khứ...Nỗi đau...Chôn vùi miền kí ức (tiếp)
Khi yêu con người ta thường hay làm những chuyện điên rồ…Nếu mà điều trên là đúng thì có lẽ tôi đang điên thật! Điên nặng…!!!
.
.
.
Kể từ cái hôm ở Book Shop về tôi dành hầu hết thời gian để nghĩ về em…”hàng xóm”.
Một ngày mà không được nhìn thấy Trâm là tôi cảm thấy bứt rứt, khó chịu trong người. Làm việc gì cũng không xong mà hễ cứ đụng đến cái gì là hỏng cái ấy…Ví như cái việc cắm cơm, mặc dù đã có hơn 8 năm kinh nghiệm thế mà đến cái thao tác bật sang nút nấu tôi cũng quên cho được. Báo hại tối hôm đó cả nhà phải đi ăn quán, đã thế lại còn bị mắng một trận te tua vì tội đãng trí…T__T
Lên 12…Thời gian tôi dành cho em càng ít, bởi vì tôi còn phải mài đít quần ở các lớp luyện thi trong thành phố! Các thím thì em không biết “luyện thi” như nào, chứ em đăng kí 4 môn nhưng chỉ có 3 môn Toán, Hóa, Sinh là em đóng tiền học, còn tiền môn Lý thì em đi gửi tiết kiệm ở quán Net tất! =.=”
Lớp hôm nay đông vãi nồi, còn chưa tới giờ học mà lớp đã full. Đang loay hoay tìm mấy thằng chiến hữu thì thằng K gọi:
- Cưng ơi…Dưới này…Dưới này! – Thằng K vẫy tay.
- Đê mama mày part 1! Đi mà éo gọi tao là sao??? – Tôi cáu.
- Thiên lôi mới gọi được mày! Ngủ như con hợi ấy.
- Đê mama mày part 2! Ông Darwin bảo tao với mày là đồng loại đấy! >”<
- Mà thằng L đâu, sao có 2 đứa chúng mày thôi? – Tôi hỏi.
- Hôm nay cu cậu học Lý mà. Tao tưởng mày đi với nó? – T choắt lên tiếng.
- Hỏi ngu! Bố mày thi khối B thì học Lý làm giề!
- À cứng! Thi Y cơ đấy, dũng cảm nhể! – Thằng K cười đểu
- Đúng là cái loại hóng hớt, tao bảo thi Y bao giờ!
- Thì mày chả bảo mày thi khối B là gì???
- Óc mày chỉ để mọc tóc thôi hả con, khối B thiếu gì trường! – Tao định thi Khoa Học Tự Nhiên. – Còn chúng mày?
- Tao thi Kinh tế, nghe ông anh tao bảo gái KT nhiều nhung nhúc, có đem sử bắn cả ngày cũng đéo hết!
- Vãi *beep* bạn tôi ơi! Mày đến chết vì gái thôi con ạ! – Tôi vỗ vãi thằng K.
- Tao thì chưa quyết định, để sau rồi tính! – Thằng T thở dài.
Đang chém gió với đám chiến hữu thì xung quanh bỗng có tiếng xì xào bàn tán:
- Uầy! Nhìn kìa, con cái nhà ai mà kháu thế không biết??
- Mày không biết à? Cái Uyên hoa khôi trường NBK đấy. – Nhưng sao hôm nay nó lại lạc sang đây nhỉ???
Hoa khôi chứ có đến hoa hậu bố cũng mặc! – Tôi lẩm bẩm.
- Này cậu! Bàn này còn trống không???
Tôi giật mình ngước mặt nhìn lên…Hóa ra đây là hoa khôi của trường NBK mà mấy đứa kia đang bàn tán.
Các thím thì em không biết nhưng theo kinh nguyệt…à nhầm…kinh nghiệm soi gái của em thì cứ phải là “Nhất dáng, nhì da, thứ ba mới đến khuôn mặt”.
Dáng ẻm này thì miễn chê, ba vòng đâu ra đấy. Ngực tấn công, mông phòng thủ, đã thế ẻm lại mặc đồ bó nhìn khiêu khích vãi *beep* .
Khuôn mặt khá xinh xắn, cộng thêm cái má lúm đồng tiền duyên ơi là duyên. Nếu xét theo thang điểm 10 thì em này được 7,5…À không! Trừ 0,5 điểm cái tội trang điểm. Như vậy là còn 7 điểm…Còn thua bé Trâm nhà tôi hàng km nhé!
- Tớ đang hỏi cậu đấy! Bàn này còn trống không vậy???
- Bàn này… - Còn…còn cậu ơi! Cậu cứ vào mà ngồi. – Tôi đang định nói “Không” thì thằng K nhảy ngay vào mồm.
Tính thằng này hễ cứ thấy gái là quên hết anh em tình đồng chí. Thôi thì đành nhường cho em ý vài cm2 ghế vậy!
- Ra đây bố bảo! – Thằng K kéo tôi lại thì thầm
- Đổi chỗ cho tao…Nhanhhhhh!
Tưởng như nào, hóa ra cu cậu có ý đồ đen tối với em hoa khôi kia. Tôi bắt bài được ngay:
- Bố đếu đổi đấy!
- Đi mà! Cưng đổi cho tớ đi, tớ yêu cmnr đây này!
- Một chầu điện tử! 30 giây suy nghĩ bắt đầu.
- Gì??? Anh em mà mày nỡ đối xử với tao thế à? – Thằng K xị mặt
- Cùng bố không mà đòi anh em, mày còn 10 giây!
- Ok…Ok! Lượn nhanhhhhh…!
- Hê hê…Có thế chứ! Good luck to you. – Tôi cười khoái trá.
Nói rồi tôi đổi chỗ cho thằng K, mặt thằng bé lúc này tỏ vẻ sung sướng lắm. Cứ như vớ được vàng không bằng, chẳng nhẽ thằng này sét đánh thật!
Suốt đầu buổi học cho đến giờ ra chơi, cái máy nổ của thằng K hoạt động hết công suất trong khi đối tượng là em hoa khôi chỉ trả lời ậm ừ cho có, xem ra phen này thằng K gặp phải cột điện cmnr!
Sau 15 phút nghỉ giữa giờ, ông thầy bắt đầu ra bài tập cho chúng tôi làm. Tôi học chuyên Sinh nhưng Toán tôi cũng khá cứng! Mấy bài đầu tiên chỉ để cho học sinh khởi động chẳng có gì phức tạp.
- Bài 7…Em nào đã có đáp số, giơ tay??? – Ông thầy hỏi cả lớp.
- À vâng! Mời bạn nữ xinh xắn ngồi phía dưới cùng!
- Tên em là gì??? – Ông thầy tiếp tục
- Thưa thầy! Em tên Uyên ạ
- Mời em lên đây giải cho các bạn xem!
Em hoa khôi ung dung bước lên bục giảng trong ánh mắt say đắm của rất nhiều fan hâm mộ, trong đó có cả thằng K.
Bài em hoa khôi đang giải là một bài biện luận tham số m, nhìn qua thì có vẻ dễ nhưng thực ra ông thầy đã cố tình thêm một cái bẫy hết sức tinh vi và em hoa khôi đã sập bẫy. Tôi cười mĩm.
- Rồi cám ơn em! Mời em về chỗ.
- Bên dưới có ai nhận xét bài làm của bạn Uyên không nhỉ? – Ông thầy cười đầy ẩn ý.
- Dạ! Đáp số của bạn Uyên là chính xác ạ! – Một thằng trẻ trâu nhanh nhau
- Còn ai có ý kiến nào nữa không? – Ông thầy nhìn quanh cả lớp.
- Thưa thầy! Bài làm của bạn Uyên vừa rồi chỉ đúng một nửa! – Tôi giơ tay.
- Ý em là…??? – Ông thầy hỏi mở.
- Bạn Uyên đã sơ xuất khi đặt điều kiện cho tham số m, do đó đáp số mà bạn đưa ra có một đáp số không thõa mãn yêu cầu của bài toán! – Tôi trả lời dõng dạc.
- Em tên gì??? – Ông thầy hỏi.
- Thưa thầy! Em là Minh Nhật ạ.
- Cám ơn em, em đã rất tỉnh táo. Phương pháp giải của bạn Uyên là rất chính xác nhưng do vội vàng trong việc đặt điều kiện cho tham số nên đáp số mà Uyên đưa ra chỉ đúng một nửa!
Đây cũng là một kinh nghiệm mà tôi muốn nhắc nhở các em…Toán học đòi hỏi phải có sự chính xác tuyệt đối, nó cũng giống trong tình yêu vậy…Các em có thể thích hoặc yêu nhiều người trong nhiều khoảng thời gian khác nhau. Tuy nhiên chỉ có một người duy nhất sẽ đi cùng các em trong suốt cuộc đời. Người đó chính là đáp số thõa mãn tất cả điều kiện mà các em đã đưa ra ban đầu…
HÃY TỈNH TÁO ĐỂ CÓ ĐƯỢC “ĐÁP SỐ” CHÍNH XÁC NHẤT
Khoảng thời gian cuối của buổi học hôm đó, em hoa khôi im lặng chẳng nói câu nào, thỉnh thoảng tôi vô tình bắt gặp ánh mắt em ấy đang nhìn tôi.
Không biết diễn tả ánh mắt đó như thế nào nữa, mà tôi cũng không quan tâm lắm chắc có lẽ là đang ghét tôi lắm đây. Tôi nghĩ vậy!
Cuối giờ học, tôi ở lại chờ thằng L để đưa nó quyển vở ghi bài ngày hôm nay. Đạp xe về thì trời cũng đã chập choạng tối! Đi được một đoạn thì tôi thấy em hoa khôi, hình như ẻm ý đang đợi ai đó thì phải, nhìn cái dáng vẻ lo lắng cộng thêm ẻm nhìn đồng hồ suốt tôi lờ mờ đoán...Đi gần tới ẻm tôi đạp xe chầm chậm.
- Uyên! – Sao cậu về muộn thế? – Tôi đánh bạo lên tiếng
- Ơ…Cậu! Tớ…tớ đang đợi mẹ tới đón! – Uyên lúng túng.
- Mẹ cậu đến trễ thế à? – Tôi hỏi
- Không phải…Mọi hôm là mẹ tớ đến rồi. Không biết hôm nay không biết sao lại trễ thế nữa!
- Muốn ngồi ké không? Tớ đèo về, muộn rồi!
- Tớ…tớ! – Nhìn cái vẻ lóng ngóng của ẻm lúc này mà tôi phì cười.
- Sợ tớ không đèo nổi cậu hả? – Tôi cười.
- Không…Không phải thế mà! – Hai tay em bấu chặt vào quai cặp
- Không??? – Tôi nheo mắt.
- Tại tớ sợ làm phiền cậu… - Em lí nhí trả lời.
Đến lúc này thì tôi bật cười thành tiếng.
- Phiền á…Okie! Vậy đưa tớ 10k đi.
- Herr…Để làm gì??? – Con bé tròn mắt.
- Tiền công! Thế là hết phiền rồi nhé!
- Giờ thì lên xe nhanh nào tiểu thư…Muộn rồi! – Tôi cười.
Tôi đèo em hoa khôi về, mặt trời đã lặn từ lúc nào, mấy cột đèn đường đang nhấp nháy hắt lên mặt đường một thứ ánh sáng vàng nhợt nhạt. Cả một khoảng đường khá dài, tôi và em chẳng nói được câu nào…Im lặng đến mức tôi có thể nghe được từng nhịp thở của em…
- Cậuuuu…. – Cả tôi và em cùng lên tiếng.
- Cậu nói trước đi. @@!
- Nhật học trường chuyên hả??? – Uyên hỏi:
- À…ừm…Tớ học chuyên Sinh.
- Thế mà tớ tưởng cậu học chuyên Toán cơ. Hihi. – Em cười
Hóa ra là con bé vẫn đang để bụng chuyện hồi chiều…Chẹp! Con gái đúng là chúa thù dai…
- Thực ra, hồi chiều chỉ là do may mắn thôi! Tớ không giỏi Toán cho lắm. Tớ thích Sinh hơn. Tôi thành thật.
- Tại sao? – Em thắc mắc.
- Sinh học rất thú vị, nó gắn liền với thiên nhiên và cuộc sống hằng ngày…Có người từng nói: “Sinh học là ngành khoa học có thể biến những thứ không thể thành có thể”. Tớ muốn xem có đúng như vậy thật không! Hehe. – Tôi giải thích.
- Ồ…ra vậy! – Em gật gù.
- Thế Nhật thấy câu đó có đúng không??? – Em hỏi.
- Cái đó thì tớ đang trong giai đoạn điều tra và làm rõ. – Tôi cười
Đến đầu đường Nguyễn Huệ, em hoa khôi bảo tôi dừng xe.
- Cậu cho tớ xuống đây thôi. Cũng gần tới nhà tớ rồi.
- Uhm…Thế cậu về nhé! – Tôi cười
- Khoan đã… - Đang định quay xe ra về thì ẻm gọi với lại.
- Cám ơn Nhật nhé! – Em lí nhí.
- Có gì đâu mà cám ơn…Uyên nợ tớ 10k. Nhớ không??? *cười*
- Okie! Lần sau tớ sẽ trả Nhật. Nói chuyện với cậu rất thú vị! – Em cười rồi quay mặt bước đi.
“Thú vị”…Lần đầu tiên có người khen tôi nói chuyện thú vị cơ đấy. Nếu mà mấy thằng chiến hữu có đây lúc này thì chắc chúng nó cười lăn cười bò ra mất. =.=”
Mọi ý kiến đóng góp cũng như gạch đá các thím cứ gửi hết vào page FB nhé. Link bên dưới:
https://www.facebook.com/yeunhamhotgirl
Hẹn gặp các thím vào thứ 3...
Xin lỗi các thím vì em đã lặn mấy ngày hôm nay, vừa rồi lượn xem Review thấy mấy thím kêu nhiều quá, có thím còn hỏi em ngỏm rồi à??? Thím ý ác vl ra ý...Cơ mà tí ngỏm thật! Số là em mới đi mỏ ruột thừa về đấy các thím...Nên đành bỏ thớt mọc rêu...
Chương 6: Quá khứ...Nỗi đau...Chôn vùi miền kí ức (tiếp)
Khi yêu con người ta thường hay làm những chuyện điên rồ…Nếu mà điều trên là đúng thì có lẽ tôi đang điên thật! Điên nặng…!!!
.
.
.
Kể từ cái hôm ở Book Shop về tôi dành hầu hết thời gian để nghĩ về em…”hàng xóm”.
Một ngày mà không được nhìn thấy Trâm là tôi cảm thấy bứt rứt, khó chịu trong người. Làm việc gì cũng không xong mà hễ cứ đụng đến cái gì là hỏng cái ấy…Ví như cái việc cắm cơm, mặc dù đã có hơn 8 năm kinh nghiệm thế mà đến cái thao tác bật sang nút nấu tôi cũng quên cho được. Báo hại tối hôm đó cả nhà phải đi ăn quán, đã thế lại còn bị mắng một trận te tua vì tội đãng trí…T__T
Lên 12…Thời gian tôi dành cho em càng ít, bởi vì tôi còn phải mài đít quần ở các lớp luyện thi trong thành phố! Các thím thì em không biết “luyện thi” như nào, chứ em đăng kí 4 môn nhưng chỉ có 3 môn Toán, Hóa, Sinh là em đóng tiền học, còn tiền môn Lý thì em đi gửi tiết kiệm ở quán Net tất! =.=”
Lớp hôm nay đông vãi nồi, còn chưa tới giờ học mà lớp đã full. Đang loay hoay tìm mấy thằng chiến hữu thì thằng K gọi:
- Cưng ơi…Dưới này…Dưới này! – Thằng K vẫy tay.
- Đê mama mày part 1! Đi mà éo gọi tao là sao??? – Tôi cáu.
- Thiên lôi mới gọi được mày! Ngủ như con hợi ấy.
- Đê mama mày part 2! Ông Darwin bảo tao với mày là đồng loại đấy! >”<
- Mà thằng L đâu, sao có 2 đứa chúng mày thôi? – Tôi hỏi.
- Hôm nay cu cậu học Lý mà. Tao tưởng mày đi với nó? – T choắt lên tiếng.
- Hỏi ngu! Bố mày thi khối B thì học Lý làm giề!
- À cứng! Thi Y cơ đấy, dũng cảm nhể! – Thằng K cười đểu
- Đúng là cái loại hóng hớt, tao bảo thi Y bao giờ!
- Thì mày chả bảo mày thi khối B là gì???
- Óc mày chỉ để mọc tóc thôi hả con, khối B thiếu gì trường! – Tao định thi Khoa Học Tự Nhiên. – Còn chúng mày?
- Tao thi Kinh tế, nghe ông anh tao bảo gái KT nhiều nhung nhúc, có đem sử bắn cả ngày cũng đéo hết!
- Vãi *beep* bạn tôi ơi! Mày đến chết vì gái thôi con ạ! – Tôi vỗ vãi thằng K.
- Tao thì chưa quyết định, để sau rồi tính! – Thằng T thở dài.
Đang chém gió với đám chiến hữu thì xung quanh bỗng có tiếng xì xào bàn tán:
- Uầy! Nhìn kìa, con cái nhà ai mà kháu thế không biết??
- Mày không biết à? Cái Uyên hoa khôi trường NBK đấy. – Nhưng sao hôm nay nó lại lạc sang đây nhỉ???
Hoa khôi chứ có đến hoa hậu bố cũng mặc! – Tôi lẩm bẩm.
- Này cậu! Bàn này còn trống không???
Tôi giật mình ngước mặt nhìn lên…Hóa ra đây là hoa khôi của trường NBK mà mấy đứa kia đang bàn tán.
Các thím thì em không biết nhưng theo kinh nguyệt…à nhầm…kinh nghiệm soi gái của em thì cứ phải là “Nhất dáng, nhì da, thứ ba mới đến khuôn mặt”.
Dáng ẻm này thì miễn chê, ba vòng đâu ra đấy. Ngực tấn công, mông phòng thủ, đã thế ẻm lại mặc đồ bó nhìn khiêu khích vãi *beep* .
Khuôn mặt khá xinh xắn, cộng thêm cái má lúm đồng tiền duyên ơi là duyên. Nếu xét theo thang điểm 10 thì em này được 7,5…À không! Trừ 0,5 điểm cái tội trang điểm. Như vậy là còn 7 điểm…Còn thua bé Trâm nhà tôi hàng km nhé!
- Tớ đang hỏi cậu đấy! Bàn này còn trống không vậy???
- Bàn này… - Còn…còn cậu ơi! Cậu cứ vào mà ngồi. – Tôi đang định nói “Không” thì thằng K nhảy ngay vào mồm.
Tính thằng này hễ cứ thấy gái là quên hết anh em tình đồng chí. Thôi thì đành nhường cho em ý vài cm2 ghế vậy!
- Ra đây bố bảo! – Thằng K kéo tôi lại thì thầm
- Đổi chỗ cho tao…Nhanhhhhh!
Tưởng như nào, hóa ra cu cậu có ý đồ đen tối với em hoa khôi kia. Tôi bắt bài được ngay:
- Bố đếu đổi đấy!
- Đi mà! Cưng đổi cho tớ đi, tớ yêu cmnr đây này!
- Một chầu điện tử! 30 giây suy nghĩ bắt đầu.
- Gì??? Anh em mà mày nỡ đối xử với tao thế à? – Thằng K xị mặt
- Cùng bố không mà đòi anh em, mày còn 10 giây!
- Ok…Ok! Lượn nhanhhhhh…!
- Hê hê…Có thế chứ! Good luck to you. – Tôi cười khoái trá.
Nói rồi tôi đổi chỗ cho thằng K, mặt thằng bé lúc này tỏ vẻ sung sướng lắm. Cứ như vớ được vàng không bằng, chẳng nhẽ thằng này sét đánh thật!
Suốt đầu buổi học cho đến giờ ra chơi, cái máy nổ của thằng K hoạt động hết công suất trong khi đối tượng là em hoa khôi chỉ trả lời ậm ừ cho có, xem ra phen này thằng K gặp phải cột điện cmnr!
Sau 15 phút nghỉ giữa giờ, ông thầy bắt đầu ra bài tập cho chúng tôi làm. Tôi học chuyên Sinh nhưng Toán tôi cũng khá cứng! Mấy bài đầu tiên chỉ để cho học sinh khởi động chẳng có gì phức tạp.
- Bài 7…Em nào đã có đáp số, giơ tay??? – Ông thầy hỏi cả lớp.
- À vâng! Mời bạn nữ xinh xắn ngồi phía dưới cùng!
- Tên em là gì??? – Ông thầy tiếp tục
- Thưa thầy! Em tên Uyên ạ
- Mời em lên đây giải cho các bạn xem!
Em hoa khôi ung dung bước lên bục giảng trong ánh mắt say đắm của rất nhiều fan hâm mộ, trong đó có cả thằng K.
Bài em hoa khôi đang giải là một bài biện luận tham số m, nhìn qua thì có vẻ dễ nhưng thực ra ông thầy đã cố tình thêm một cái bẫy hết sức tinh vi và em hoa khôi đã sập bẫy. Tôi cười mĩm.
- Rồi cám ơn em! Mời em về chỗ.
- Bên dưới có ai nhận xét bài làm của bạn Uyên không nhỉ? – Ông thầy cười đầy ẩn ý.
- Dạ! Đáp số của bạn Uyên là chính xác ạ! – Một thằng trẻ trâu nhanh nhau
- Còn ai có ý kiến nào nữa không? – Ông thầy nhìn quanh cả lớp.
- Thưa thầy! Bài làm của bạn Uyên vừa rồi chỉ đúng một nửa! – Tôi giơ tay.
- Ý em là…??? – Ông thầy hỏi mở.
- Bạn Uyên đã sơ xuất khi đặt điều kiện cho tham số m, do đó đáp số mà bạn đưa ra có một đáp số không thõa mãn yêu cầu của bài toán! – Tôi trả lời dõng dạc.
- Em tên gì??? – Ông thầy hỏi.
- Thưa thầy! Em là Minh Nhật ạ.
- Cám ơn em, em đã rất tỉnh táo. Phương pháp giải của bạn Uyên là rất chính xác nhưng do vội vàng trong việc đặt điều kiện cho tham số nên đáp số mà Uyên đưa ra chỉ đúng một nửa!
Đây cũng là một kinh nghiệm mà tôi muốn nhắc nhở các em…Toán học đòi hỏi phải có sự chính xác tuyệt đối, nó cũng giống trong tình yêu vậy…Các em có thể thích hoặc yêu nhiều người trong nhiều khoảng thời gian khác nhau. Tuy nhiên chỉ có một người duy nhất sẽ đi cùng các em trong suốt cuộc đời. Người đó chính là đáp số thõa mãn tất cả điều kiện mà các em đã đưa ra ban đầu…
HÃY TỈNH TÁO ĐỂ CÓ ĐƯỢC “ĐÁP SỐ” CHÍNH XÁC NHẤT
Khoảng thời gian cuối của buổi học hôm đó, em hoa khôi im lặng chẳng nói câu nào, thỉnh thoảng tôi vô tình bắt gặp ánh mắt em ấy đang nhìn tôi.
Không biết diễn tả ánh mắt đó như thế nào nữa, mà tôi cũng không quan tâm lắm chắc có lẽ là đang ghét tôi lắm đây. Tôi nghĩ vậy!
Cuối giờ học, tôi ở lại chờ thằng L để đưa nó quyển vở ghi bài ngày hôm nay. Đạp xe về thì trời cũng đã chập choạng tối! Đi được một đoạn thì tôi thấy em hoa khôi, hình như ẻm ý đang đợi ai đó thì phải, nhìn cái dáng vẻ lo lắng cộng thêm ẻm nhìn đồng hồ suốt tôi lờ mờ đoán...Đi gần tới ẻm tôi đạp xe chầm chậm.
- Uyên! – Sao cậu về muộn thế? – Tôi đánh bạo lên tiếng
- Ơ…Cậu! Tớ…tớ đang đợi mẹ tới đón! – Uyên lúng túng.
- Mẹ cậu đến trễ thế à? – Tôi hỏi
- Không phải…Mọi hôm là mẹ tớ đến rồi. Không biết hôm nay không biết sao lại trễ thế nữa!
- Muốn ngồi ké không? Tớ đèo về, muộn rồi!
- Tớ…tớ! – Nhìn cái vẻ lóng ngóng của ẻm lúc này mà tôi phì cười.
- Sợ tớ không đèo nổi cậu hả? – Tôi cười.
- Không…Không phải thế mà! – Hai tay em bấu chặt vào quai cặp
- Không??? – Tôi nheo mắt.
- Tại tớ sợ làm phiền cậu… - Em lí nhí trả lời.
Đến lúc này thì tôi bật cười thành tiếng.
- Phiền á…Okie! Vậy đưa tớ 10k đi.
- Herr…Để làm gì??? – Con bé tròn mắt.
- Tiền công! Thế là hết phiền rồi nhé!
- Giờ thì lên xe nhanh nào tiểu thư…Muộn rồi! – Tôi cười.
Tôi đèo em hoa khôi về, mặt trời đã lặn từ lúc nào, mấy cột đèn đường đang nhấp nháy hắt lên mặt đường một thứ ánh sáng vàng nhợt nhạt. Cả một khoảng đường khá dài, tôi và em chẳng nói được câu nào…Im lặng đến mức tôi có thể nghe được từng nhịp thở của em…
- Cậuuuu…. – Cả tôi và em cùng lên tiếng.
- Cậu nói trước đi. @@!
- Nhật học trường chuyên hả??? – Uyên hỏi:
- À…ừm…Tớ học chuyên Sinh.
- Thế mà tớ tưởng cậu học chuyên Toán cơ. Hihi. – Em cười
Hóa ra là con bé vẫn đang để bụng chuyện hồi chiều…Chẹp! Con gái đúng là chúa thù dai…
- Thực ra, hồi chiều chỉ là do may mắn thôi! Tớ không giỏi Toán cho lắm. Tớ thích Sinh hơn. Tôi thành thật.
- Tại sao? – Em thắc mắc.
- Sinh học rất thú vị, nó gắn liền với thiên nhiên và cuộc sống hằng ngày…Có người từng nói: “Sinh học là ngành khoa học có thể biến những thứ không thể thành có thể”. Tớ muốn xem có đúng như vậy thật không! Hehe. – Tôi giải thích.
- Ồ…ra vậy! – Em gật gù.
- Thế Nhật thấy câu đó có đúng không??? – Em hỏi.
- Cái đó thì tớ đang trong giai đoạn điều tra và làm rõ. – Tôi cười
Đến đầu đường Nguyễn Huệ, em hoa khôi bảo tôi dừng xe.
- Cậu cho tớ xuống đây thôi. Cũng gần tới nhà tớ rồi.
- Uhm…Thế cậu về nhé! – Tôi cười
- Khoan đã… - Đang định quay xe ra về thì ẻm gọi với lại.
- Cám ơn Nhật nhé! – Em lí nhí.
- Có gì đâu mà cám ơn…Uyên nợ tớ 10k. Nhớ không??? *cười*
- Okie! Lần sau tớ sẽ trả Nhật. Nói chuyện với cậu rất thú vị! – Em cười rồi quay mặt bước đi.
“Thú vị”…Lần đầu tiên có người khen tôi nói chuyện thú vị cơ đấy. Nếu mà mấy thằng chiến hữu có đây lúc này thì chắc chúng nó cười lăn cười bò ra mất. =.=”
Mọi ý kiến đóng góp cũng như gạch đá các thím cứ gửi hết vào page FB nhé. Link bên dưới:
https://www.facebook.com/yeunhamhotgirl
Hẹn gặp các thím vào thứ 3...