Tâm Sự Yêu Nhầm Hot Girl Chập 9 |
Tâm Sự Yêu Nhầm Hot Girl Chập 9Chương 9 + 10: Quá khứ...Nỗi đau...Chôn vùi miền kí ức (tiếp)Song Tử - Một thể xác chứa đựng hai linh hồn mâu thuẫn…Và sự thật trong tôi lúc này đang tồn tại hai thái cực hoàn toàn trái ngược…Một lạ - Một quen!!!
Tôi yêu Trâm, điều đó là chắc chắn nhưng sự xuất hiện của Uyên cũng ít nhiều gây nên một sự xáo trộn nho nhỏ trong suy nghĩ của tôi. Nếu ví Trâm như một viên kẹo Alpenliebe…ngọt ngào và hấp dẫn thì Uyên lại giống như một thanh nam châm có từ tính…rất thu hút. Điều đó làm tôi tò mò…
- Ê…Có bao giờ mày yêu một người nhưng lại thích một người khác không?
- Kiểu như bắt cá hai tay ấy hả? – Thằng L cười đểu.
- Không…Tao hỏi thật đấy!
- Trâm nó còn bé…Đừng có mà đứng núi này trông núi nọ.
- Không phải thế, ý tao là...
- Là sao…? – Thằng L ném cục Rubik lên bàn nhìn tôi thắc mắc.
Thằng L chơi với tôi từ bé đến giờ, cả tôi và nó đều “đi dép trong bụng nhau” nên chẳng có gì có thể qua được mắt nó, với lại nếu cứ giữ chuyện này trong lòng không sớm thì muộn tôi sẽ phát điên không biết chừng. Thế nên tôi kể hết mọi chuyện cho thằng bạn thân nghe.
- Ra là thế! – Thằng L vuốt cằm.
- Tao rối quá…Làm sao giờ!
- Mày có chắc chắn là yêu bé Trâm không?
- Chắc chắn!
- Vậy thì mọi chuyện coi như xong, có gì đâu mà phải suy nghĩ nhiều!
- Sao lại xong…Tao không hiểu? – Tôi thắc mắc.
- Xem ra mày với thằng K chẳng hơn nhau là mấy.
- Là cái thằng đàn ông thì có đứa nào không thích nhìn gái đẹp, đó là bản năng rồi…Nhưng thích là một chuyện, yêu lại là chuyện khác! Theo tao thì mày nên tạm tránh mặt em Uyên một thời gian xem sao…Nếu mà mày vẫn nghĩ đến em nó thì mày nên xem xét lại cái thứ “tình yêu” của mày với Trâm đi là vừa!
- Làm thế liệu có ổn không? – Tôi hỏi ngu.
- Tùy mày thôi…Cơ mà tao cũng bắt đầu tò mò về em Uyên rồi đấy! Không biết em nó xinh cỡ nào mà khiến mày với thằng K điêu đứng như thế! – Thằng L cười gian.
- Dễ thôi, hôm sau qua học Toán biết ngay! – Tôi đùa.
Ấy thế mà hôm sau thằng này nó mò đến thật các thím ạ.
- Chào các chiến hữu. – Thằng L cười toe toét.
- Ơ…Nhầm lớp à thằng kia? – Thằng T ngạc nhiên.
- Hề hề! Nhầm là nhầm thế đéo nào được.
- Thế mày chui sang đây làm giề? Không học Lý à con chó?
- Nghe bảo bên này có gái xinh, tao sang xem thử. Hề hề.
- Kia kìa…Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay. – Tôi chỉ tay về phía cửa lớp.
- Uầy! Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy…Thảo nào! – Thằng L nhìn tôi cười đầy ẩn ý.
Buổi học hôm đó bọn chiến hữu bàn tán rõ rôm…Nào là cách nâng cấp đạp đôi, C thần…rồi đến chuyện tình lãng mạn như phim Hàn của thằng L với em Lan “vẩu”. Cuối cùng chốt lại vẫn là vấn đề em Uyên…
- Tao đã thử trăm phương nghìn kế để tiếp cận em ý mà đếch được…nản quá! – Thằng k thở dài.
- Có khi nào hoa đã có chủ rồi không?
- Ờ! Tao cũng nghĩ thế, nhìn em nó hiền lành thế kia chắc không phải dạng chảnh con cá cảnh đâu.
- Thì đúng thế mà. – Tôi buột miệng.
- Sao mày biết? – Thằng K tròn mắt.
- À ờ…Thì tao cũng đoán thế thôi!
- Đéo tin…Nhìn mặt mày gian vl.
- À nhắc mới nhớ. Hình như hôm bữa tao thấy mày đèo em Uyên? – Thằng T thắc mắc.
- Thật không??? – Thằng K nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn.
Đến lúc này thì tôi đành ngoan ngoan khai hết mọi chuyện với bọn chiến hữu, chứ nhìn ánh mắt thằng K lúc này có lửa lắm rồi.
.
.
.
- Đấy…Chuyện chỉ có thế thôi…!!!
- Sao mày không nói gì với bọn tao!
- Ờ thì tao nghĩ chuyện cũng bình thường, với cả tao sợ thằng K hiểu nhầm! – Tôi thành thật.
- Bố thằng hâm…Tao với em nó đã là gì của nhau đâu mà hiểu với chả nhầm. – Thằng K phẩy tay.
- Thì tao nghĩ mày thích Uyên nên tao không dám nói.
- Cơ mà tao nghĩ là em Uyên thích mày rồi đấy! – Thằng L nhìn tôi.
- Bậy! Tao với Uyên gặp nhau mới có vài lần…
- Biết đâu em ý lại thích cái loại dở dở ương ương như mày thì sao? – Thằng T cười đểu.
- Không có chuyện đó đâu! Với lại tao chỉ thích mỗi Trâm thôi! Hehe. – Tôi cười.
Tan học tôi cùng đám chiến hữu dắt xe về thì đã thấy Uyên đứng đợi ở cổng từ lúc nào. Thằng L huých vai tôi nói thầm:
Tôi yêu Trâm, điều đó là chắc chắn nhưng sự xuất hiện của Uyên cũng ít nhiều gây nên một sự xáo trộn nho nhỏ trong suy nghĩ của tôi. Nếu ví Trâm như một viên kẹo Alpenliebe…ngọt ngào và hấp dẫn thì Uyên lại giống như một thanh nam châm có từ tính…rất thu hút. Điều đó làm tôi tò mò…
- Ê…Có bao giờ mày yêu một người nhưng lại thích một người khác không?
- Kiểu như bắt cá hai tay ấy hả? – Thằng L cười đểu.
- Không…Tao hỏi thật đấy!
- Trâm nó còn bé…Đừng có mà đứng núi này trông núi nọ.
- Không phải thế, ý tao là...
- Là sao…? – Thằng L ném cục Rubik lên bàn nhìn tôi thắc mắc.
Thằng L chơi với tôi từ bé đến giờ, cả tôi và nó đều “đi dép trong bụng nhau” nên chẳng có gì có thể qua được mắt nó, với lại nếu cứ giữ chuyện này trong lòng không sớm thì muộn tôi sẽ phát điên không biết chừng. Thế nên tôi kể hết mọi chuyện cho thằng bạn thân nghe.
- Ra là thế! – Thằng L vuốt cằm.
- Tao rối quá…Làm sao giờ!
- Mày có chắc chắn là yêu bé Trâm không?
- Chắc chắn!
- Vậy thì mọi chuyện coi như xong, có gì đâu mà phải suy nghĩ nhiều!
- Sao lại xong…Tao không hiểu? – Tôi thắc mắc.
- Xem ra mày với thằng K chẳng hơn nhau là mấy.
- Là cái thằng đàn ông thì có đứa nào không thích nhìn gái đẹp, đó là bản năng rồi…Nhưng thích là một chuyện, yêu lại là chuyện khác! Theo tao thì mày nên tạm tránh mặt em Uyên một thời gian xem sao…Nếu mà mày vẫn nghĩ đến em nó thì mày nên xem xét lại cái thứ “tình yêu” của mày với Trâm đi là vừa!
- Làm thế liệu có ổn không? – Tôi hỏi ngu.
- Tùy mày thôi…Cơ mà tao cũng bắt đầu tò mò về em Uyên rồi đấy! Không biết em nó xinh cỡ nào mà khiến mày với thằng K điêu đứng như thế! – Thằng L cười gian.
- Dễ thôi, hôm sau qua học Toán biết ngay! – Tôi đùa.
Ấy thế mà hôm sau thằng này nó mò đến thật các thím ạ.
- Chào các chiến hữu. – Thằng L cười toe toét.
- Ơ…Nhầm lớp à thằng kia? – Thằng T ngạc nhiên.
- Hề hề! Nhầm là nhầm thế đéo nào được.
- Thế mày chui sang đây làm giề? Không học Lý à con chó?
- Nghe bảo bên này có gái xinh, tao sang xem thử. Hề hề.
- Kia kìa…Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay. – Tôi chỉ tay về phía cửa lớp.
- Uầy! Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy…Thảo nào! – Thằng L nhìn tôi cười đầy ẩn ý.
Buổi học hôm đó bọn chiến hữu bàn tán rõ rôm…Nào là cách nâng cấp đạp đôi, C thần…rồi đến chuyện tình lãng mạn như phim Hàn của thằng L với em Lan “vẩu”. Cuối cùng chốt lại vẫn là vấn đề em Uyên…
- Tao đã thử trăm phương nghìn kế để tiếp cận em ý mà đếch được…nản quá! – Thằng k thở dài.
- Có khi nào hoa đã có chủ rồi không?
- Ờ! Tao cũng nghĩ thế, nhìn em nó hiền lành thế kia chắc không phải dạng chảnh con cá cảnh đâu.
- Thì đúng thế mà. – Tôi buột miệng.
- Sao mày biết? – Thằng K tròn mắt.
- À ờ…Thì tao cũng đoán thế thôi!
- Đéo tin…Nhìn mặt mày gian vl.
- À nhắc mới nhớ. Hình như hôm bữa tao thấy mày đèo em Uyên? – Thằng T thắc mắc.
- Thật không??? – Thằng K nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn.
Đến lúc này thì tôi đành ngoan ngoan khai hết mọi chuyện với bọn chiến hữu, chứ nhìn ánh mắt thằng K lúc này có lửa lắm rồi.
.
.
.
- Đấy…Chuyện chỉ có thế thôi…!!!
- Sao mày không nói gì với bọn tao!
- Ờ thì tao nghĩ chuyện cũng bình thường, với cả tao sợ thằng K hiểu nhầm! – Tôi thành thật.
- Bố thằng hâm…Tao với em nó đã là gì của nhau đâu mà hiểu với chả nhầm. – Thằng K phẩy tay.
- Thì tao nghĩ mày thích Uyên nên tao không dám nói.
- Cơ mà tao nghĩ là em Uyên thích mày rồi đấy! – Thằng L nhìn tôi.
- Bậy! Tao với Uyên gặp nhau mới có vài lần…
- Biết đâu em ý lại thích cái loại dở dở ương ương như mày thì sao? – Thằng T cười đểu.
- Không có chuyện đó đâu! Với lại tao chỉ thích mỗi Trâm thôi! Hehe. – Tôi cười.
Tan học tôi cùng đám chiến hữu dắt xe về thì đã thấy Uyên đứng đợi ở cổng từ lúc nào. Thằng L huých vai tôi nói thầm: